Sau lưng làng
Phía bờ tre quằn gió
những búp măng dựng hình trái tim
rạch chông gai thẳng đứng
ở đó anh bỏ quên chiếc dép thần kỳ
ngón tay em trổ vào rướm máu
chiếc gai đơm hoa nắng
tiếng thơ bạt gió Lào
em có nghe tiếng cá sủi tăm
dưới làn nước xanh trong là câu hò của mẹ
tiếng bầy cá gọi nhau
thương những cội tre già
anh trở về làng
ùa vào đôi mắt em
chợt nhận ra mình không thể thiếu
giấc mơ sau lưng làng.
Đường cày
Trên vầng trán cha
những đường cày mới mở
ngọn roi gấp khúc phía cánh đồng
con về quê
chẽn lúa ứa đau ủ trắng hương đất
bước chân ấm mùi rơm rạ
mưa quầng thâm đói nghèo
manh áo cha vá chằng vá đụp
khung cửa thêu thời thơ ấu
con thấy bầu trời long đong cò trắng
bàn tay hơ nghẹn đắng
tiếng con dế gõ vào tuổi thơ bùn đất
con ào mình xuống thuở ruộng nông sâu
những chiếc rễ lúa hồng câu hát
lặng im.
Bài in trong số Chuyên đề 17+18