Hương xưa…
Ta về tìm lại hương xưa
Mùi trầu của nội như vừa qua đây
Nắng chiều lấp ló hàng cây
Vẫn đôi quang gánh chở đầy hương thơm.
Ta về quấn quýt rạ rơm
Rưng rưng bưng lấy bát cơm ngọt lành
Nép vào áo mẹ mong manh
Có mùi khói bếp quẩn quanh tháng ngày.
Ta về gặp lại buổi mai
Cha còn khuya sớm ruộng cày nông sâu
Mồ hôi đổ xuống đất nâu
Hương mùa thơm ngát xanh màu thời gian.
Ta về đò đã sang ngang
Còn đâu tiếng trẻ cười vang ngõ nhà
Lưng trần nắng cháy màu da
Thoảng trong cánh gió mùa hoa lặng thầm.
Ta về lối vắng xa xăm
Bao năm phiêu dạt ướt dầm lời ru
Đưa tay nhặt trái mù u
Nghe hương ký ức dậy từ phía quê...
Nắng sớm…
Một sớm nắng tràn qua ô cửa
Những bãi bờ xanh thơm ngát hương quê
Bầy én liệng dệt mùa thương nhớ
Con đường quê ê ấp dáng ai về?
Ngọn khói đồng xôn xao mắt biếc
Cánh diều xưa mơ gió lặng thầm
Bờ đê vắng những tiếng cười buổi sớm
Tuổi thơ có về trên lối cũ chiều qua.
Nhành hoa dại khẽ khàng bung nở
Bãi bờ xưa thắp nắng chân trời
Bài đồng dao trong ngần ký ức
Những tiếng ngày xưa vang vọng đến giờ.
Mái nhà quê dãi dầu năm tháng
Tiếng cơm sôi thao thức những hương thầm
Giàn mướp đắng trổ vàng trước ngõ
Ngày trở về nghe nắng sớm vỡ qua vai.
Bài in Cửa Việt số Chuyên đề 17+18