Ngẫu khúc cho mùa hạ
Rồi ngày cũng sẽ êm trôi
Rồi sông cũng sẽ lở bồi điệu sông
Rồi em
Nhặt những mênh mông
Tôi ngồi đếm lá
Nghe lòng nao nao.
Rồi xuân khẽ bước qua rào
Lắng nghe hạ đến, lời chào tiếng ve.
Tôi về chuốt lại đam mê
Từ trong khúc nhạc
Tình quê dạt dào.
Này em
Cô bé má đào
Dâng hương
Dâng cả ngọt ngào trời ban.
Mây chiều rảo bước lang thang
Tôi thành lữ khách
Đa mang gọi mời
Chuyện rằng hôm ấy
Người đi
Lối cũ xa dần
Câu thơ ta viết
Phong trần cỏ hoa.
Kỷ niệm là cái vụt qua
Còn bao nhiêu cái nhạt nhòa
Tìm đâu.
Ngõ quê vẫn đượm sắc màu
Sầu đâu nở tím lối vào nhà em.
Đừng hỏi
Rằng nhớ hay quên
Mong manh ngọn khói
Gọi tên một người.
Ta ngồi nhặt nhạnh niềm vui
Vô tình nhặt được nụ cười em xưa.
Chuyện rằng hôm ấy trời mưa
Và rằng hoa cải cũng chưa lên ngồng...
Mùa này nắng nỏ bờ sông
Triền sông trở gió
Ta không trở mùa.
Chuyện rằng hôm ấy trời mưa
Em cười
Ngồng cải quê chưa gả chồng.
Gió thổi thông thống bờ sông
Ta về
Còn nắm cải ngồng về đâu.
Hình như dạo ấy mùa ngâu
Em và cả mối tình đầu
Tha hương.
Bài in trong số Chuyên đề 17+18