Thoáng chốc ngày xanh phai nắng lụa
Nụ cười gương mặt tóc tơ xưa
Dõi theo bóng nhạn vai gầy guộc
Mây trời xuống phố buổi hôm mai
Sớm chiều áo trắng trôi qua ngõ
Ta đứng trông theo những dáng ai
Trăng treo tường vách đâu níu được
Sông nước trôi lăn những đêm dài
Ta soi bóng cũ bên hiên vắng
Gặp nét ban sơ thoáng hiện về
Ta gặp ta xưa bờ núi cũ
Hiện hình gương mặt đóa hoa mai
Chừ đây sông núi mây trời cũ
Nghe suốt trời xanh biển muôn trùng
Lời gì thầm thì như hơi thở
Ấm áp bờ vai gió phơi hong
Mây trời xuống phố tan thành lệ
Chảy suốt năm canh bóng nguyệt chìm
Mặt trời mọc lên trên tro ấm
Nghe bừng giai điệu giữa lung linh
Và ta gặp lại ta ngày trước
Soi bóng trời xanh với nắng hồng
Soi bóng đêm trôi và ngày dựng
Trời trăng im lặng cõi lòng không
Ta vốc bàn tay nghe nước chảy
Một lời gì ơi sông biển trùng khơi!
N.U