Hạ xôn xao
Hạ xôn xao trong tiếng lá
Con chim chuyền giọt biếc buổi bình minh
Những lấp lánh sóng vàng xuôi bến
Gió Cồn Thiên khe khẽ vuốt tóc mai.
Em trở lại Ô Lâu ngày hạ nắng
Bóng hàng tre mặt nước soi nghiêng
Vẫn đường làng ngoằn ngoèo nỗi nhớ
Mùa rơm vàng hương như lan lan!
Ai dắt hạ sang để tiếng ve gọi nhớ
Kỷ niệm đánh rơi bên bến sông trăng
Con bói cá chập chờn trưa nắng
Con sóng lăn lăn ngả phía trưa nồng!
Hãy cất nhé cả tiếng ve tấu khúc
Cả tiếng em cười trong veo
Cả khoảng trời hạ nồng thắp lửa
Và nhẫn cỏ trao em bên bến ngày nao!
Trở về với sông quê
Man mác sóng ơi
Bóng chiều vơi hoàng hôn bảng lảng
Cánh chim nhạn dạt cuối non thấp thoáng
chạnh lòng hai mạn sóng xao!
Trở về đón gió phù sa
Sông quê mở dạ
Vầng hạ huyền nép xạc xào tiếng lá
Đêm rưng rưng ngôi sao kẻ đường băng…
Trở về với sông quê
Trở về với mẹ
Sóng vỗ đêm lời ru nhè nhẹ
Vỗ về giấc con!
Tháng năm chớm hạ
Tháng năm một nốt sang dòng
Tháng năm dặn lòng nhớ
Biền biệt triều sóng gõ bến thinh không!
Bến ơi bến có ngóng trông
Người con trở lại
Gió thoảng đưa hương vườn cây trái
Giữa xạc xào dấu lặng giọt sương mai!
T.L.A
