Bạn đã đến Bích La chưa nhỉ?
Một làng nhỏ bình dị miền Trung
Những người dân áo nâu giản dị
Sông Thạch Hãn êm ả xuôi dòng.
Bao mưa nắng bao cơn dâu bể
Ngôi làng cổ đã năm trăm năm
Lời cha ông truyền bao thế hệ
Không mờ phai câu đối cổng làng
“Địa chung linh khí truyền thiên cổ
Thế xuất anh tài diễn ức niên”
Đất hun đúc khí thiêng từ ngàn xưa toàn vẹn
Không thời nào không hào kiệt trời sinh...
Ở nơi đây có tiếng mẹ ru
Nắng và mưa, gió Lào và cát trắng
Củ khoai đồng làng ngọt bùi có vị mặn
Mồ hôi mẹ cha trên những luống cày
Ở nơi đây có một chàng trai
Nước da ngăm và đôi mắt sáng
Mà chí lớn núi rộng sông dài
Đường vào đời là con đường cách mạng…
Ở nơi đây nắng lửa và gió Lào
Nên Thạch Hãn nước xanh trong đến thế
Ở nơi đây những tháng năm nô lệ
Người trai lên đường theo tiếng gọi non sông...
Ôi Bích La - làng nhỏ yêu thương
Tôi muốn hát cùng dòng sông Thạch Hãn
Quê anh Ba, quê bác Ba Lê Duẩn
Mà ta yêu như chính quê hương mình.
Nắng lửa gió Lào cho con người chí lớn
Mảnh đất nghèo tình nghĩa càng dầy thêm
Đêm trăng bình thơ, gái trai hò đối đáp
Quê mít quê cà lũ trẻ thổi gà đất
Hát bả trạo cầu quốc kế dân an...
Bình dị thôi quê hương của bác Ba
Bao mưa nắng can qua bao dâu bể
Đất gió Lào quả ớt xanh cay xé
Mà địa linh nhân kiệt - sinh ra những anh hùng...
Bài in số Chuyên đề 17+18