Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Quảng Trị 19/06/2025 Danh sách tạp chí Hotline: 02333 852 458 Đặt báo Giới thiệu tạp chí

Tìm kiếm trên website chúng tôi

X

Lê Như Tâm - Đất nước của những hạnh phúc

Phải từ 10 năm, thời gian chờ đợi như thế đối với sáng tác văn chương là quá dài. Nhưng trong mong mỏi nó có cái hay của nó, nhà thơ Lê Như Tâm âm thầm gieo hạt, để rồi những mầm thơ nảy nở trên những trang thơ. Tôi đã chờ quá lâu, khi bắt được những con chữ trong “Mùa không đợi tuổi”, nó thật xứng đáng với thời gian đèo bồng, của cả đọc giả và thi sĩ khi cõng trên vai mình cả cuộc đời thơ.

Tập thơ ''Mùa không đợi tuổi'' của Lê Như Tâm - Ảnh: TGCC

Tập thơ ''Mùa không đợi tuổi'' của Lê Như Tâm - Ảnh: TGCC

Từ “Thức” - tập thơ xuất bản năm 2012, bạn đọc đã thấm tháp với khổ đau và hạnh phúc của thi nhân trên từng con chữ, từng trang thơ. Cái “trinh tiết văn chương” của Lê Như Tâm để cho “Thức” di dưỡng trong lòng người yêu thơ suốt một thời gian dài. Rồi đến “Bóng lặng cuối thềm ngày” - tập tản văn và ghi chép ấn hành năm 2015, bạn đọc bắt gặp Lê Như Tâm không còn thơ thẩn trên cánh đồng thơ nữa, mà đó là những tiếng lòng, câu văn chất chứa suy tư, có khi phiền muộn, có khi lạc lõng giữa cuộc sống xô bồ, vị kỷ và lại cô đơn khi nhân gian đông đúc người.

Vắng bóng rồi trở lại sau 10 năm với “Mùa không đợi tuổi”, mà tôi gọi đó là “Đất nước của những hạnh phúc”. Bởi, mặc dù chưa đủ tuổi, chưa đi tận đến cuối con đường của cuộc đời, của thơ ca nhưng khi nhà thơ thấy nó đủ thì cũng có thể tổng kết lại hạnh phúc bằng những câu thơ. Hay nói đúng hơn, Lê Như Tâm biết thu nhận hạnh phúc của mảnh đất, con người nơi xa xứ vào trong thơ ca để rồi từ đó “rải thảm hạnh phúc” trên ngôn từ thơ Việt:

“chẳng tìm đâu trên trái đất này

Bhutan, quê hương của hạnh phúc cất dấu

mảnh đất hoang sơ, tình yêu trong trẻo

nơi thiên nhiên nhập sống với con người”

                                      (Đất nước của những hạnh phúc)

Cũng có khi, hạnh phúc đó là tình yêu: "Có nghe tiếng sáo Pi; gọi nhau về ấm cúng; cửa tâm hồn đang mở;  về nguồn cội quê cha"

“ai đã hát trong tâm thức người con bản chùa xa quê

từng đợt mưa chưa về kịp

ai gọi trăng đêm xốn xang thị thành

thành phố rỗng thơm thảo trăng sáo Pi quê mình

nỗi nhớ gió núi

nỗi nhớ mùa màng

nỗi nhớ chân trần rảo khắp đồng hạt cỏ hoang

trên vầng trán mơ hồ lễ hội

thương về bản Chùa, một bản giữa vùng quê

mùa sáo Pi, người con gái chờ anh bên khe suối

biết anh không về

mùa sau không về

giữa lừng chừng núi, đôi bàn tay nắm vào hư không

lật ngửa - úp đâu cũng chạm vào hơi ấm xưa cũ”.

                                                   (Bản Chùa mùa sáo Pi)

Hạnh phúc trong “Mùa không đợi tuổi” của Lê Như Tâm đó là tình yêu biển đảo, quê hương, đất nước, nên khi vào thơ ca, vừa tạo nên chiều sâu của lịch sử nhưng không thiếu dư vị khi thi nhân đã kiến tạo thành thơ trong bài “Một thuở cha ông”:

“nghe giông bão thương cha ông

năm xưa đi giữ đất giữa biển

đi giữ đảo giữa trùng khơi

ngày đêm lênh đênh chiếc thuyền nan

mưa, gió đọ tháng ngày

lấy sóng làm bạn

lấy đêm làm màn

Hoàng Sa, Trường Sa một thuở

cây phong ba nở hoa phong ba

gió đất Việt thổi về đất Việt

biển đất Việt chảy về đất Việt

đảo quê hương thấm trong lòng trí óc

ngày xa xưa về kể chuyện hôm nay

ngày hôm nay giữ mãi cho đời sau”

Hạnh phúc cũng từ khi mẹ cho làm người, được thấy những bình dị của cuộc sống, của làng quê, có khi có cả nghèo khó, nhưng những thứ đó, điều đó không là rào cản mà nó là chất xúc tác để con người lớn khôn, trưởng thành (Tháng sáu tuổi mình). Có khi đó còn là chút mong manh, trong thế giới thơ ca khi nhà thơ chia mây, sẻ gió, rồi thì tình yêu kết thành hương hoa bất tử đi vào trong thơ ca (Bốn mùa Khe Sanh). Cũng có lúc chờ đợi trong nỗi đau:          “Cũng năm ấy anh đi anh hẹn

Tháng ba hoa trẩu nở anh về

Năm tháng thì dài hương sắc lạnh

Hoa trẩu trắng rừng, trắng lối em đi”

                   (Tháng ba hoa trẩu trắng)

hay

“Rứa anh không về nữa không anh?

Mùa lá phong hương đã ngả vàng

Bao đôi trai gái đang tình tự

Mình em lên núi vớt trăng suông”

                  (Mùa phong hương thay lá)

                                       “Suốt mùa đi tìm nắng

Hao gầy cả dòng sông

Em rồi cũng xa vắng

Mây trắng cả cánh đồng

                                   (Mùa không đợi tuổi)

Bất chợt lòng trĩu nặng: “Gom mộng ước trong xa xôi; Ngày sau ngồi gỡ nổi trôi phận mình…Gom tóc bạc nhớ tuổi xanh; Thịnh suy cũng chỉ mong manh kiếp người” (Gom), đau đáu một tấm lòng cố hương: “Thôi về ngồi dưới cội già; Cho mênh mang vắng cho ta ngậm ngùi; Thôi về ngồi lại cố hương; Bao năm rồi mà vẫn vấn vương góc nhà; Thôi về tìm lại chính ta; Đường xa ngực trống để mà lặng im; Thôi thì bảy nổi ba chìm; Chênh chao cho lắm vẫn tìm lãng quên” (Thôi)…

Gần 150 trang thơ với 79 thi phẩm,“Mùa không đợi tuổi” đưa người đọc đến với nhiều cảm xúc thi ca. Khi những suy tư, day dứt về tình yêu, về quê hương, đất nước với con người. Và ngay cả khi trong những niềm đau, thì “Mùa không đợi tuổi” không đơn thuần là nỗi đau riêng lẻ. Lê Như Tâm là người đi tìm ánh sáng, gom góp tình yêu, thu vào trong mình những hương sắc để rồi đánh bật lên những con chữ của mùa hạnh phúc, của con người rất đổi thanh tao. Vì lẽ đó, nhà thơ hay bất cứ ai ở cuộc đời này, chỉ cần sống và ngập tràn yêu thương là đủ đầy hạnh phúc.

Hoàng Hải Lâm

Mới nhất

Nhà văn và AI

6 Giờ trước

Khi nhà văn tự đặt câu hỏi “vì sao phải viết?”, “viết để làm gì?”, “viết như thế nào?”… tức là nhà văn đã ý thức sâu sắc về giá trị và tính cấp thiết của hành động viết. Viết là nhu cầu nội tại để bày biện quan điểm, góc nhìn của bản thân về con người, cuộc sống. Nếu không viết, nhà văn sẽ có cảm giác như đánh mất một cái gì đó mà cuộc sống dẫu đủ đầy, dư dả vẫn không bao giờ bù đắp được. Vì thế, viết trước hết để được là chính mình. Viết để thỏa mãn nhu cầu của bản thân. Viết là nơi nhà văn hiện hữu một cách tự do nhất, có quyền làm chủ không gian tâm hồn, mở rộng và thênh thang nó theo cách mình muốn. Thế nhưng, khi AI (Artificial Intelligence) đang âm thầm xâm nhập và tác động đến mọi ngóc ngách, hang cùng ngõ tận của đời sống thì sự viết của nhà văn cũng không tránh khỏi những ảnh hưởng, thách thức và hệ lụy. Vậy, nhà văn sẽ viết như thế nào trước sự lấn lướt ngày càng mạnh của AI? Và bản lĩnh của nhà văn sẽ được thể hiện ra sao trong kỷ nguyên đầy biến động này?

Cần có cái nhìn toàn cảnh, liên kết trong tôn vinh giá trị văn hoá miền Trung

6 Giờ trước

Với vai trò là cơ quan ngôn luận, diễn đàn văn hoá văn nghệ của Hội Văn học nghệ thuật tỉnh, thành, các tạp chí văn nghệ 6 tỉnh, thành Bắc miền Trung thường xuyên chú trọng tôn vinh giá trị văn hoá các tỉnh, thành nói riêng, miền Trung và cả nước nói chung. Các tạp chí văn nghệ đã mở các chuyên mục như: Văn hoá, Cửa sổ văn hoá (Tạp chí Xứ Thanh), Đất Nghệ - Người Nghệ, Bàn tròn (Tạp chí Sông Lam), Nghiên cứu - Phê bình - Giới thiệu (Tạp chí Hồng Lĩnh), Nghiên cứu văn hoá (Tạp chí Nhật Lệ), Văn hoá thời đại, Người và đất quê hương (Tạp chí Cửa Việt), Văn hoá nghệ thuật, Đất và người, Nhịp cầu di sản (Tạp chí Sông Hương)… tập trung nghiên cứu, phân tích, giới thiệu, quảng bá các di sản văn hoá vật thể, phi vật thể, các giá trị văn hoá của từng tỉnh, thành và miền Trung, tạo nên hiệu quả kép: vừa góp phần xây dựng, phát triển văn hoá - nền tảng tinh thần của xã hội; vừa góp phần quảng bá hình ảnh của tỉnh, thành, phát triển kinh tế du lịch.

Chuyển đổi số báo chí để đóng góp vào công nghiệp văn hóa

6 Giờ trước

Chuyển đổi số là xu hướng tất yếu trong phát triển kinh tế - xã hội giai đoạn hiện nay. Trên lĩnh vực văn hóa, việc chuyển đổi số nhằm bảo tồn, gìn giữ và mở rộng, giao lưu, phát huy các giá trị văn hóa, quảng bá hình ảnh quê hương, đất nước, con người Việt Nam ra thế giới. Đây cũng là một nội dung quan trọng của công nghiệp văn hóa, nhất là khi chúng ta đang sẵn sàng tâm thế để tiến vào "kỷ nguyên mới".

Nhà văn Xuân Đức nặng nghĩa tình với quê hương

6 Giờ trước

Ngày 20 tháng 6 năm 2025, vừa tròn 5 năm nhà văn Xuân Đức đi xa. Cùng với những người yêu văn chương, giới văn nghệ cả nước và tỉnh Quảng Trị vô cùng thương tiếc một nhà văn lớn, nặng nghĩa tình với quê hương.

Nhà báo Hồ Thanh Thọ và tình yêu quê hương qua từng bức ảnh

4 Giờ trước

Quê hương, đất nước, con người luôn là mảnh đất sáng tạo phong phú để những tác phẩm nghệ thuật ra đời và thăng hoa. Có thể nói, Văn học nghệ thuật (VHNT) đã bám sát và đồng hành với dòng chảy phát triển của quê hương, đất nước. Sự đồng hành đó luôn được các hội viên, văn nghệ sĩ Quảng Trị ý thức thể hiện thông qua các tác phẩm VHNT của mình.

Cửa Việt góp phần làm phong phú đời sống tinh thần, khơi gợi niềm tự hào văn hóa, khẳng định giá trị nhân văn

7 Giờ trước

LTS: Ngày 28/5/2025, Tạp chí Cửa Việt đã long trọng tổ chức lễ kỷ niệm 35 năm tạp chí ra số đầu tiên và gặp mặt cộng tác viên. Tại buổi lễ, đồng chí Hồ Thị Ngọc Lan - Phó trưởng Ban Tuyên giáo và Dân vận Tỉnh ủy Quảng Trị đã có bài phát biểu quan trọng. Cửa Việt online trân trọng đăng tải toàn văn bài phát biểu này. Đầu đề do tòa soạn đặt.

Sở GD&ĐT Quảng Trị tổ chức tổ chức gặp mặt các cơ quan báo chí, phóng viên nhân nhân dịp kỷ niệm 100 năm ngày Báo chí Cách mạng Việt Nam (21/6/1925 - 21/6/2025)

16/06/2025 lúc 19:58

TCCV Online - Chiều ngày 16/6/2025, Sở GD&ĐT Quảng Trị tổ chức gặp mặt các cơ quan báo chí, phóng viên nhân nhân dịp kỷ niệm 100 năm ngày Báo chí Cách mạng Việt Nam (21/6/1925 - 21/6/2025).

Tạp chí số cũ
Câu chuyện du lịch
tư tưởng Hồ Chí Minh

Thời tiết

Quảng Trị

Hiện tại

26°

Mưa

20/06

25° - 27°

Mưa

21/06

24° - 26°

Mưa

22/06

23° - 26°

Mưa

Nguồn: Weathers Underground