Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Quảng Trị 03/05/2025 Danh sách tạp chí Hotline: 02333 852 458 Đặt báo Giới thiệu tạp chí

Tìm kiếm trên website chúng tôi

X

Thăm thẳm chốn về

Khoảng cách hàng trăm, hàng ngàn cây số không ngăn được dòng nhớ, sự háo hức trở lại chốn quê nhà. Quãng đường xa hun hút, ngày Tết đến, ai cũng chỉ một ước muốn sớm được quay về. Nơi ấy là quê hương, là cội nguồn tâm linh của mỗi người.

Miền nhớ thôi thúc họ khép lại những căn phòng ở trọ quanh năm, lỉnh kỉnh nhiều hành lý lao vội về phía những ga tàu, sân bay, bến xe. Đâu đó trên đường về, nhà nhà đã nghi ngút khói hương, phất phơ những đám tàn tro của vàng mã vừa dâng hóa. Cứ thấy dạ ngậm ngùi, thấy cay cay mắt, mới biết rằng Tết là của sum vầy để kết nối sự ấm cúng, linh thiêng giữa người sống - người đã khuất. Nghe chữ “về” bỗng thấy lòng tỏa sáng, thấy trời tỏa nắng, thấy sốt sắng được đặt ngay bước chân mình lên lãnh thổ chốn quê nhà (ở đó, có thể là thành phố, thị trấn nghèo, vùng nông thôn hẻo lánh của rạ rơm, khói đốt đồng, kênh rạch). Về để được đốt những bó nhang thơm lên bàn thờ tiên tổ, lên những mộ phần ở nghĩa trang gia đình. Thấy nắng phai, gió cũng phai theo nắng, như kiểu của đất trời vũ trụ đang đánh dấu vừa hết một năm.

Ảnh: Cáp Lộc Hàn Vũ

Ảnh: Cáp Lộc Hàn Vũ

Về, bỗng thấy buồn, thấy xót xa cho người ở lại. Nơi ấy, bên căn nhà nhỏ nơi chung cư thành phố, có người tựa cửa nhìn theo. Giữa dòng tấp nập ngày cuối năm, họ đang hướng mắt xa xăm về phía ga tàu, về bến xe miền Tây, miền Đông, miền Bắc (ấy là tôi hình dung vậy). Đã đôi lần của chiều ba mươi Tết, khi nghe được giọng khóc, tiếng người gọi về qua điện thoại “mạ ơi, con nhớ nhà quá...”, chợt thấy tim mình nhói đau, chợt thương nhiều, thấu hiểu nhiều vì chốn về thăm thẳm.

Về, vừa kịp ấm trong vòng tay người thân, ấm trong bữa cơm ngày cuối năm đông đủ, buổi cà phê sáng cùng bạn bè bên phố xưa với câu chuyện, tiếng cười mãi không tan… rồi lại bịn rịn khăn gói lên đường.

Thành phố của chốn mưu sinh lập nghiệp chỉ đẹp, chỉ yên ắng, tản nhàn chừng ba ngày Tết thì người về không nhìn thấy. Đón tất thảy quay trở lại thường là gương mặt của phờ phạc, mệt nhoài. Họ mở cửa, nhìn xuống những con đường đông đúc, dòng sông chật hẹp, những ban mai đầy khói bụi, ồn ã náo nhiệt, không nền nã, không dịu dàng như quê trong ngày Tết.

Đằng nào cũng vậy, người ở hay người về đều có nỗi niềm nơi xứ xa…

N.T.N

 

NGUYỄN THIỆN NHÂN ( LỚP 11 B2, trường THPT Lê Lợi, Đông Hà, Quảng Trị)
Bài viết đăng trên Tạp chí Cửa Việt số 341

Mới nhất

Đừng cho tôi tất cả; Gom

02/05/2025 lúc 06:20

Đừng cho tôi tất cả                                             Đừng cho tôi tất cảTôi sẽ không tồn

Đường xưa; Tháng năm

02/05/2025 lúc 06:16

Đường xưaNgày xưa ùa về trong tiếng mưa đêmLang thang trên con đường một

Quê hương; Thưa ba

02/05/2025 lúc 06:04

Quê hương Tôi yêu nhánh lúa bờ treMẹ tôi cắp rổ ra khe xuống

Cơm chiều

02/05/2025 lúc 06:02

Em thường hỏi chiến tranh đã xaMà anh cứ kể hoài chuyện cũNắng vàng, hốc

Người về Diên Sanh

02/05/2025 lúc 05:55

Hải Lăng xanh thắm tình quêNăm mươi năm lại tìm về Diên SanhHồ Khe Chè nước

Tạp chí số cũ
Câu chuyện du lịch
tư tưởng Hồ Chí Minh

Thời tiết

Quảng Trị

Hiện tại

26°

Mưa

04/05

25° - 27°

Mưa

05/05

24° - 26°

Mưa

06/05

23° - 26°

Mưa

Nguồn: Weathers Underground