Một ngày
dòng người ngược xuôi lướt qua nhau
những chú hươu ngây thơ liên tục cúi đầu chào khách
đồi xanh mặc định niềm hoang dã
cô gái áo đỏ vuốt ve thủ thỉ điều gì không rõ
chỉ thấy chú hươu chúi đôi sừng cụt vào túi xách
như đứa trẻ nũng nịu đòi quà
đôi mắt đến từ quá khứ
Phật quan âm mười một đầu nhìn sâu vào cõi tôi
vòng sen vẫn còn thoảng hương thơm
cuốn sách cuộn tròn bao điều ngái xa
cuộc đổi thay từ Naniwa đến Nara
huyền diệu làm đầy thư tịch cổ
tĩnh lặng trong dịu dàng lá hoa
đền Todaiji vươn mình chào đón mặt trời
Kyoto đón chúng tôi bằng hương vị mochi của phố Gion
những cô gái kín đáo khép nép trong trang phục kimono
tiếng chuông kéo âm thanh lên trời cao
giữa những hẻm nhỏ
bạn được tấm vé thần kì của chú mèo Doraemon
đèn lồng treo lung linh những ngôi nhà gỗ
buông xuống bao hoài niệm
ôi nàng geisha
hương sake đã nhạt mà nỗi niềm chưa dứt
thanh âm đôi guốc gỗ vẫn còn vang
một ngày ở ba thành phố
tôi ôm ký ức thì thầm cùng đất nước Phù Tang.
Trong rừng
xúc tu mọc ra từ gốc cây
nhánh vươn dài sần sùi như da cá sấu
từng vòng tròn vắt ngang lối đi
trên thân gỗ mục
rêu mọc hình cánh quạt
đây đó điểm xuyết vài tai nấm trắng vàng
không có gì thừa thãi
trong mỗi phút giây trôi qua
sống động của đường nắng
phập phồng của lồng ngực đất
Phong Nha nói với chúng tôi lời rộng mở
cậu bé đeo kính ngước nhìn say mê
mặc những cái bảng tên đóng vĩnh viễn lên thân thể
này cây cứt ngựa robinson cây máu chó cây sao trăm tuổi
vẫn chọc ngàn xanh mà vươn lên
nơi này sự sống không hạn kỳ
cây này quấn cây kia không lời thán ca
qua khỏi đường biên niềm đau
là tiếng động mầm lá dưới thảm nâu
cầm tay nhau leo lên mỏm đá
rừng ban phát những ý nghĩ trong lành.
H.T.A